Chân tâm sáng suốt nhiệm màu
Quang minh toả khắp người nào có hay
Vô thường gió thoảng mây bay
Đến đến đi đi trả vay hồng trần
Lòng người sao mãi tham sân
Vô minh che lấp cố nhân đợi chờ
Ở đời chớ có thờ ơ
Thế gian huyễn mộng chớ vơ tiền tài
Ở đời đâu biết ngày mai
Duyên vừa vội thắm đã phai nhạt màu
Trần gian lẫn lộn vàng thau
Trắng đen điên đảo khác nhau chữ tình
Nguyện thề phá bỏ vô minh
Quyết tâm học đạo đem kinh độ người
Mới vừa mang nét vui tươi
Sinh lão bệnh tử mang người ra đi
Thế rồi khi ấy còn chi
Người đi để lại sầu bi não nề
Một ngày ta tỉnh cơn mê
Vượt nghìn vạn dặm tìm về chốn xưa
Đường về sao vắng lưa thưa
Bởi người sớm nắng chiều mưa bộn bề...